Haèng thuaän chuùng sanh
Tuyø hyû coâng ñöùc

tinhdo.edu.vn

CÔNG PHU ĐƯỢC NÂNG CAO HƠN TÂM THANH TỊNH HIỆN TIỀN, VẬY QUÝ VỊ CHÍNH LÀ BỒ TÁT

CÔNG PHU ĐƯỢC NÂNG CAO HƠN

TÂM THANH TỊNH HIỆN TIỀN,

VẬY QUÝ VỊ CHÍNH LÀ BỒ TÁT

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Nếu có thể một niệm hồi quang, mới biết gia nghiệp vẫn còn.

Liệu có thể quay đầu lại không?

Trong đại thừa Phật thường bảo: Quay đầu là bờ. Hôm nay quý vị đi trên con đường luân hồi. Quay đầu lại chính là con đường Phật đạo vô thượng. Quý vị không chịu quay lại, vẫn đi trên nẻo luân hồi thì còn cách nào.

Việc này gọi là gì?

Gọi là vô duyên với Phật. Nếu quay lại được thì có duyên với Phật, Bồ Tát. Tôi đi trên đường Phật đạo. Đi trên Phật đạo thật sự được lìa khổ được vui. Thân tâm quý vị không hề bị cảnh giới bên ngoài quấy nhiễu. Việc của người không thể quấy nhiễu quý vị.

Hoàn cảnh vật chất càng không thể rầy rà. Bất kỳ hoàn cảnh nào quý vị cũng được đại tự tại, quý vị không ngừng nâng cao linh tính của mình.

Quý vị rất rõ vũ trụ và pháp giới. Nói cách khác, sanh từ đâu đến, chết đi về đâu, tất cả rõ ràng minh bạch. Hiểu rõ rồi mới biết căn bản không hề có chết, quăng bỏ thân này là giải thoát, có thân mới không tự tại. Thân này là gánh nặng, buông bỏ rồi được đại tự tại. Gia sản này là tự tánh vốn có.

Nhớ Đại Sư Huệ Năng nói: Đâu ngờ tự tánh vốn tự Cụ Túc. Lúc thức tỉnh có, khi mê cũng có. Nếu bảo lúc mê không có tự tánh, gọi là mê thất, tự tánh không tác dụng. Lúc giác ngộ nó mới khởi tác dụng, quý vị sẽ tận hưởng được những gì lúc mê không được thụ hưởng. Khác biệt ở chỗ này. Chứ không phải thật đánh mất tự tánh.

Tâm thanh tịnh sẽ sanh trí tuệ. Tâm không thanh tịnh thì sinh phiền não, tâm thanh tịnh sanh. Nếu quý vị buông bỏ được phiền não, tâm thanh tịnh tâm khởi tác dụng toàn là trí huệ. Trí huệ có thể giải quyết vấn đề, có thể làm chủ vạn vật.

Tại sao không mong trí huệ mà thích phiền não?

Đấy gọi là mê hoặc điên đảo.

Ví dụ dưới đây: Như nhập bảo sơn, thủ chi vô tận, như du hương quốc, xúc xứ mông huân. Ví dụ rất hay, quý vị đi vào núi báu, trên núi toàn báu vật, quý vị lấy sao cho hết. Như quý vị đến xứ hương, kháp nơi ngào ngạt hương quý. Những gì quý vị tiếp xúc đều thơm tho.

Nói thật Thế Giới Cực Lạc chính là núi báu, Thế Giới Cực Lạc chính là xứ hương. Quang minh, trân bảo, hương quý của Thế Giới Cực Lạc tràn ngập khắp Thế Giới, không nơi nào trong biến pháp giới hư không giới không có.

Vì sao ta chẳng thấy, không ngửi được?

Hai câu dưới đây: Yếu tu thân đáo phương hưu, thận vật bán đồ nhi phế. Hai câu này khích lệ chúng ta. Hiện nay chúng ta không thấy ánh sáng Phật, không thấy châu báu, không ngửi được diệu hương, vì hiện giờ cỗ máy của chúng ta đã hỏng hóc.

Ánh sáng của Phật, ánh sáng của đất đai sông núi Thế Giới Cực Lạc, bao loại hương tuyệt diệu không thể diễn tả, ta có nhận được không?

Tiếp thọ rồi, chúng ta tiếp thọ rồi nhưng không hề nhận ra. Chính vì sáu căn của ta mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý là sáu căn bị che lấp, nhận được mà không có phản ứng.

Vì sao thân tâm địa thanh tịnh, như A La Hán, Bích Chi Phật lại có phản ứng?

Chư Phật Bồ Tát tâm địa thanh tịnh bình đẳng nên có phản ứng.

Chúng ta ở cùng Ngài, vì sao Ngài có phản ứng mà ta lại không phản ứng?

Điều này chứng tỏ không phải ánh sáng Phật chỉ chiếu rọi Ngài, không chiếu rọi ta. Không phải hương báu chỉ ngào ngạt với Ngài, không tỏa thơm cho ta. Nếu vậy Ngài sẽ có phân biệt chấp trước. Ngài không hề thế, chính ta mới như vậy.

Chứng minh trong Kinh nói không sai: Thế Giới Cực Lạc đích thực quang minh sáng rỡ, hương quý ngạt ngào. Do thân tâm ta không sạch, ô nhiễm. Tuy đã tiếp xúc với ơn huệ của Phật A Di Đà ở Thế Giới Cực Lạc, mà vẫn hoang mang vô tri, chẳng hề ý thức. Vấn đề ở chỗ này.

Cho nên trong giáo lý đại thừa các bậc Cao Tăng thường nói: Duy chứng phương tri. Quý vị mới biết điều đó không hề giả dối. Muốn chứng đắc thì phải buông bỏ.

Chính là buông hết chấp trước mà trong Kinh nói đến. Thật sự không chấp trước vào nhất thiết pháp thế gian và xuất thế gian, thì tâm thanh tịnh của quý vị mới hiện tiền. Thông tin của mười phương Thế giới đến, quý vị sẽ phản ứng, quý vị đều cảm nhận được.

Vì sao vậy?

Vì hiện giờ chúng ta cũng tiếp nhận được, nhưng không cảm nhận, cũng không phản ứng, do tâm không thanh tịnh. Tâm thanh tịnh mà hiện tiền thì có cảm nhận, có phản ứng.

***